Con hơn bốn tuổi, bài học khó nhất bắt đầu: cầm đũa
Ở một sân bay quốc tế xa lạ, con thực ra mới chỉ là một cánh chim non sập sận, mù mờ.
Thật thà tử tế mới chỉ là bộ rễ, kỹ năng mới làm nên chất lượng và dáng vóc một cái cây
Suôn sẻ đường vào Ba Lan với giá 7.500 USD/người
Hai đứa trẻ xuống ga chờ mãi chẳng ai ra đón
Ngồi xe, chui bụi cây, chạy và chạy chân không chạm đất biên giới
Con người yếu ớt tệ hại nhất mà nuôi nấng cũng nhiều công nhất
Đấng sinh thành và những bí mật giữ trong một cái gói có tên là thiêng liêng.
Vứt hết giấy tờ vào thùng rác để xóa tên tuổi, quốc tịch
Chấp nhận sống trong bóng tối, ngoài cánh cửa kia đời vui lắm nhỉ?
Truyện ngắn “Visa” của Hải Miên qua giọng đọc Huỳnh Thu Văn (Bỉ) Đối thoại giữa quốc tịch giàu và quốc tịch nghèo ở cửa ải visa. Khi kiêu hãnh- kết hôn với một con người gặp phải định kiến- Kết hôn với một quốc tịch. Đôi khi tình yêu vẫn thế/Yêu nhau chỉ vì... yêu nhau
Đau đớn nhất vẫn là cảm giác mình là người bất hạnh
Thu hẹp ước mong, chỉ còn mong một thứ thôi. Mong con Hạnh phúc!
Cơ chế phòng bệnh tốt nhất là Lắng nghe mình. Cơ thể bạn không nói dối đâu, hãy lắng nghe và chăm sóc nó đủ, trước khi đi chăm sóc người khác.
Chị nói, bún nước lèo chị bán mỗi ngày có ngải.
Mỗi lần về quê ăn bún tôi luôn húp phải cơn xốn xang của chính mình.
Kinh nghiệm xương máu của một hướng dẫn viên bảo tàng
Muốn hiểu tranh Picasso, đừng đếm từng ngón chân ngón tay
Trong đám khán giả xoàng xĩnh, có thể có một chuyên gia đang nghe bạn nói
“Vâng, thuyền trưởng!” Robin say tiếng Việt rồi.
Tạm biệt thuyền trưởng, Robin lên bờ học tiếng Việt đây!
Bài học đầu tiên: Gọi món ăn Việt bằng tên gốc.